05/08/2024
05/08/2024
05/08/2024
Trong đoạn trích, nhân vật "tôi" hiện lên với tâm trạng đầy xúc cảm và mơ mộng. Hình ảnh "mảnh trăng khuyết" và "lớp sương bềnh bồng" tạo nên một không gian thơ mộng, lãng mạn, làm tăng thêm vẻ huyền ảo cho cuộc gặp gỡ tình cờ này. Nhân vật "tôi" có một niềm tin vô cớ nhưng chắc chắn rằng người con gái ngồi cạnh mình chính là Nguyệt - người mà chị của anh thường nhắc đến. Sự xuất hiện của Nguyệt khiến "tôi" bị cuốn hút, đến mức từng sợi tóc của cô cũng trở nên lung linh dưới ánh trăng. Ánh trăng sáng soi rọi vào khuôn mặt Nguyệt làm cho cô trở nên tươi mát và đẹp lạ thường, khiến "tôi" choáng ngợp như vừa trông vào ảo ảnh. Sự e dè và rung động trước vẻ đẹp của Nguyệt khiến "tôi" không dám nhìn cô lâu, chỉ dám liếc mắt và nhanh chóng nhìn thẳng vào con đường phía trước. Cuộc trò chuyện giữa hai người cũng thể hiện sự chân thành và gần gũi. Dù công việc lái xe đầy gian khổ, nhưng "tôi" vẫn tìm thấy những khoảnh khắc đẹp đẽ và lãng mạn khi làm bạn với "đường, với trăng". Tâm hồn của nhân vật "tôi" dường như luôn mở rộng để đón nhận những điều đẹp đẽ, dù là trong công việc hay trong cuộc sống. Khi trăng lặn, "tôi" trở lại với thực tại, bật đèn lên và nhắc nhở Nguyệt về sự nguy hiểm trên đường. Sự quan tâm và trách nhiệm của "tôi" đối với Nguyệt thể hiện rõ qua lời nhắc nhở chân thành. Nhìn chung, nhân vật "tôi" trong đoạn trích hiện lên với sự pha trộn giữa sự lãng mạn, mơ mộng và sự thực tế, trách nhiệm. Đây là một con người với tâm hồn nhạy cảm, dễ rung động trước cái đẹp, nhưng đồng thời cũng rất ý thức và trách nhiệm trong công việc.
05/08/2024
Trong đoạn trích, nhân vật "tôi" hiện lên với tâm trạng đầy xúc cảm và mơ mộng. Hình ảnh "mảnh trăng khuyết" và "lớp sương bềnh bồng" tạo nên một không gian thơ mộng, lãng mạn, làm tăng thêm vẻ huyền ảo cho cuộc gặp gỡ tình cờ này. Nhân vật "tôi" có một niềm tin vô cớ nhưng chắc chắn rằng người con gái ngồi cạnh mình chính là Nguyệt - người mà chị của anh thường nhắc đến. Sự xuất hiện của Nguyệt khiến "tôi" bị cuốn hút, đến mức từng sợi tóc của cô cũng trở nên lung linh dưới ánh trăng. Ánh trăng sáng soi rọi vào khuôn mặt Nguyệt làm cho cô trở nên tươi mát và đẹp lạ thường, khiến "tôi" choáng ngợp như vừa trông vào ảo ảnh. Sự e dè và rung động trước vẻ đẹp của Nguyệt khiến "tôi" không dám nhìn cô lâu, chỉ dám liếc mắt và nhanh chóng nhìn thẳng vào con đường phía trước. Cuộc trò chuyện giữa hai người cũng thể hiện sự chân thành và gần gũi. Dù công việc lái xe đầy gian khổ, nhưng "tôi" vẫn tìm thấy những khoảnh khắc đẹp đẽ và lãng mạn khi làm bạn với "đường, với trăng". Tâm hồn của nhân vật "tôi" dường như luôn mở rộng để đón nhận những điều đẹp đẽ, dù là trong công việc hay trong cuộc sống. Khi trăng lặn, "tôi" trở lại với thực tại, bật đèn lên và nhắc nhở Nguyệt về sự nguy hiểm trên đường. Sự quan tâm và trách nhiệm của "tôi" đối với Nguyệt thể hiện rõ qua lời nhắc nhở chân thành. Nhìn chung, nhân vật "tôi" trong đoạn trích hiện lên với sự pha trộn giữa sự lãng mạn, mơ mộng và sự thực tế, trách nhiệm. Đây là một con người với tâm hồn nhạy cảm, dễ rung động trước cái đẹp, nhưng đồng thời cũng rất ý thức và trách nhiệm trong công việc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời