câu 1: 1. Nhân vật trữ tình trong đoạn trích trên là tác giả Chế Lan Viên.
câu 2: 1. Hình ảnh nhân dân trong bài thơ "Tiếng hát con tàu" của Chế Lan Viên được miêu tả cụ thể qua những con người lao động bình dị, chân chất, mộc mạc và đầy tình cảm. Tác giả sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi để khắc họa hình ảnh nhân dân, tạo nên sự ấm áp, thân thuộc và gần gũi với độc giả. Những con người này được miêu tả thông qua những hành động, cử chỉ, suy nghĩ và cảm xúc của họ, giúp người đọc hiểu rõ hơn về cuộc sống và tinh thần của nhân dân Việt Nam.
câu 3: 1. Điệp từ "nhớ" được sử dụng xuyên suốt bài thơ, tạo nên hiệu quả nghệ thuật đặc biệt.
- Nhấn mạnh nỗi nhớ da diết: Điệp từ "nhớ" lặp đi lặp lại nhiều lần, thể hiện sự khắc khoải, da diết của tác giả đối với những kỷ niệm, những con người đã gắn bó sâu sắc với mình. Nỗi nhớ ấy bao trùm cả thời gian và không gian, khiến cho mỗi hình ảnh, mỗi ký ức đều trở nên sống động, chân thực hơn.
- Tạo nhịp điệu cho bài thơ: Việc lặp lại từ "nhớ" tạo nên nhịp điệu đều đặn, uyển chuyển, giúp cho bài thơ thêm phần du dương, dễ đi vào lòng người đọc. Nhịp điệu này góp phần tạo nên cảm giác nhẹ nhàng, êm ái, phù hợp với nội dung trữ tình, sâu lắng của bài thơ.
- Gợi tả sự lưu luyến, tiếc nuối: Điệp từ "nhớ" kết hợp với những hình ảnh cụ thể như "nai về suối cũ", "cỏ đón giêng hai", "chim én gặp mùa",... gợi lên cảm giác lưu luyến, tiếc nuối của tác giả khi phải rời xa quê hương, gia đình, bạn bè. Những kỷ niệm đẹp đẽ, những tình cảm thiêng liêng luôn in đậm trong tâm trí tác giả, khiến ông không thể nào quên.
- Thể hiện chủ đề chính của bài thơ: Điệp từ "nhớ" là điểm nhấn quan trọng, khẳng định chủ đề chính của bài thơ là tình yêu quê hương, đất nước, tình cảm gia đình, bạn bè. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về giá trị của những gì thân thuộc, gần gũi, những điều bình dị nhưng vô cùng quý giá trong cuộc sống.
câu 4: 1. Nỗi nhớ tình yêu với người con gái Tây Bắc có ý nghĩa quan trọng đối với nhân vật trữ tình qua những dòng thơ "Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét/ Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng". Những hình ảnh so sánh độc đáo và giàu sức gợi cảm giúp tác giả diễn tả được sự gắn bó sâu sắc giữa nhân vật trữ tình và cô gái Tây Bắc. Đó là mối tình đẹp đẽ tựa như mùa đông nhớ cái lạnh buốt giá, tựa như đôi cánh kiến bám chặt vào thân cây để sinh tồn, tựa như màu xanh non tơ của chồi lá mới nhú trên cành cây sau mùa đông giá rét. Tất cả đều thể hiện niềm tin tưởng mãnh liệt của nhân vật trữ tình rằng dù trải qua bao gian khổ, khó khăn thì tình yêu vẫn sẽ bền vững theo thời gian. Qua đó, chúng ta thấy được vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật trữ tình - một người lính kiên cường, bất khuất, luôn hướng về phía trước nhưng cũng rất lãng mạn, bay bổng trong tình yêu.
câu 5: Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm của nhà thơ Chế Lan Viên được thể hiện trong hai dòng thơ trên. Bởi lẽ, mỗi chúng ta đều gắn bó với mảnh đất mình sinh ra và lớn lên, đó là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ. Khi còn nhỏ, chúng ta thường cảm thấy quê hương thật bình dị, đơn sơ, thậm chí có phần nhàm chán. Nhưng khi trưởng thành, rời xa quê hương để đến với những vùng đất mới, chúng ta mới nhận ra rằng quê hương chính là nơi chứa đựng những giá trị tinh thần vô giá. Đó là nơi có gia đình, bạn bè, thầy cô, những người thân yêu luôn bên cạnh ta, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Quê hương cũng là nơi lưu giữ những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ, những kỷ niệm khó quên mà ta sẽ mang theo suốt cuộc đời. Vì vậy, khi ta ở, ta chỉ coi quê hương là một nơi chốn bình thường, nhưng khi ta đi, ta mới nhận ra rằng quê hương đã trở thành một phần tâm hồn của mình. Tình yêu quê hương là một tình cảm thiêng liêng, cao quý, cần được gìn giữ và phát huy. Mỗi người cần có ý thức xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, văn minh hơn.