phần:
: :
[INST] Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là gì? [/INST] - Phương thức biểu đạt chính: Tự sự.
phần:
câu 1: - Truyện được kể theo ngôi thứ nhất. Người kể xưng "tôi".
- Ba văn bản: Tôi đi học; Trong lòng mẹ ; Tức nước vỡ bờ
câu 2: Trong đoạn trích trên, Nam Cao đã thể hiện quan niệm về sự cẩu thả trong văn chương: "Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương rồi. Nhưng sự cẩu thả trong văn chương thì thật là đê tiện". Sự cẩu thả trong văn chương đồng nghĩa với việc nhà văn không dành hết tâm huyết, thời gian để nghiên cứu, suy ngẫm, lao động chữ nghĩa một cách nghiêm túc, cẩn trọng; sản phẩm văn chương do đó sẽ thiếu chiều sâu, thiếu sức nặng, thậm chí trở thành những sản phẩm rẻ tiền, tầm thường.
câu 3: Câu văn "Hắn đọc, ngẫm nghĩ, tìm tòi, nhận xét và suy tưởng không biết chán" sử dụng biện pháp tu từ liệt kê. Tác giả đã liệt kê hàng loạt các hoạt động của nhân vật "hắn": đọc, ngẫm nghĩ, tìm tòi, nhận xét và suy tưởng. Việc liệt kê này nhằm nhấn mạnh sự say mê, ham học hỏi, luôn muốn khám phá và tìm hiểu của nhân vật "hắn". Đồng thời, việc liệt kê các hành động theo trình tự tăng tiến, từ đơn giản đến phức tạp, thể hiện sự phát triển tư duy, trí tuệ của nhân vật.
Bên cạnh đó, việc lặp lại cụm từ "không biết chán" ở cuối câu văn càng khẳng định sự kiên trì, bền bỉ, không ngừng nghỉ trong công việc nghiên cứu, tìm tòi kiến thức của nhân vật "hắn". Điều này góp phần tạo nên hình ảnh một con người đầy nhiệt huyết, đam mê với tri thức, đồng thời thể hiện sự trân trọng, ngưỡng mộ của tác giả đối với nhân vật.
câu 4: Em hoàn toàn đồng ý với quan điểm trên. Bởi lẽ: Văn học nghệ thuật nói chung và văn chương nói riêng luôn đòi hỏi ở nhà văn tài năng, tâm huyết, sự lao động miệt mài, nghiêm túc, bền bỉ. Nhà văn phải thực sự nhập thân vào cuộc sống, thấu hiểu nhân sinh để từ đó phát hiện ra những vấn đề mang tính bản chất, khái quát có ý nghĩa đối với mọi người. Hơn nữa, tác phẩm văn học chân chính bao giờ cũng chứa đựng tư tưởng tiến bộ, hướng con người tới các giá trị Chân - Thiện – Mĩ nên nó sẽ trường tồn cùng thời gian.
phần:
câu 1: Trong cuộc sống hiện đại ngày nay, việc nhận thức đúng đắn về giá trị bản thân đóng vai trò vô cùng quan trọng. Điều này càng được khẳng định qua câu nói "Đừng đánh mất sự nhiệt tình, đừng đánh mất chính mình".
Mỗi người chúng ta đều có những giá trị riêng, đó có thể là tài năng, trí tuệ, phẩm chất đạo đức hay đơn giản chỉ là những sở thích, ước mơ. Tuy nhiên, giá trị ấy sẽ chẳng có ý nghĩa nếu như chúng ta không biết cách thể hiện nó ra bên ngoài. Hãy cứ tự tin vào bản thân mình, bởi lẽ "vũ trụ đỗi chữa lành", chỉ cần bạn chịu mở lòng đón nhận những điều mới mẻ. Đừng bao giờ đánh mất sự nhiệt huyết, đam mê cháy bỏng vì đó chính là nguồn động lực to lớn giúp bạn tiến gần hơn với ước mơ của mình.
Tuy nhiên, trong cuộc sống vẫn còn có nhiều người đã đánh mất niềm tin vào bản thân. Họ luôn cảm thấy tự ti, mặc cảm với bản thân. Khi đứng trước khó khăn thử thách họ nhanh chóng lùi bước chấp nhận thất bại. Những người như vậy đáng bị xã hội thẳng thắn lên án, phê phán.
Việc đánh mất giá trị bản thân sẽ khiến con người trở nên nhút nhát, thiếu quyết đoán. Khi đứng trước khó khăn thử thách, họ nhanh chóng lùi bước, chấp nhận thất bại. Điều này khiến cho chúng ta dần mất đi sự tự tin vốn có, trở nên rụt rè và thiếu đi lòng dũng cảm cần có.
Mỗi người chúng ta sinh ra đều mang trong mình những đặc điểm riêng biệt, không ai giống ai. Chính vì thế, chúng ta cần phải khám phá và phát huy tối đa những tiềm năng của bản thân để góp phần xây dựng đất nước ngày càng giàu đẹp, phồn thịnh. Hãy luôn tự tin vào chính mình, bởi lẽ "bạn là duy nhất".
Để giữ vững giá trị bản thân, chúng ta cần phải học tập và rèn luyện thật chăm chỉ. Bên cạnh đó, việc trau dồi các kĩ năng mềm như: kĩ năng giao tiếp, kĩ năng quản lí thời gian, kĩ năng giải quyết vấn đề,... cũng rất cần thiết. Ngoài ra, hãy luôn giữ vững lập trường, kiên định với những lựa chọn của bản thân.
Trong cuộc sống, có rất nhiều tấm gương người tốt việc tốt, họ đã vươn tới thành công bằng chính giá trị của bản thân. Ví dụ như Bill Gates, ông là một nhà tỷ phú lỗi lạc, tuy nhiên ông vẫn luôn giữ được bản chất thật thà, ngay thẳng của mình. Hay như Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, Người đã lãnh đạo nhân dân ta thoát khỏi ách nô lệ của thực dân Pháp, giành lại độc lập, tự do cho Tổ quốc.
Như vậy, việc giữ vững giá trị bản thân là vô cùng quan trọng. Mỗi người hãy luôn tự tin vào khả năng của mình, không ngừng học hỏi và trau dồi kiến thức để hoàn thiện bản thân.
câu 2: Nam Cao là nhà văn hiện thực xuất sắc giai đoạn 1930 - 1945. Ông có nhiều đóng góp quan trọng đối với việc hoàn thiện phong cách truyện ngắn và tiểu thuyết Việt Nam ở nửa đầu thế kỷ 20. Trong số những tác phẩm đặc sắc của Nam Cao, Đời thừa (viết năm 1943) là một trường hợp tiêu biểu. Đời thừa viết về bi kịch tinh thần của người trí thức nghèo trong xã hội cũ, qua đó, tác giả phê phán xã hội phi nhân đạo và bày tỏ niềm khao khát sống có ích và được tin tưởng của họ.
Trước khi lập gia đình, Hộ là một nhà văn trẻ luôn rộng mở với mọi thứ. Anh ta sẵn sàng đón nhận mọi ý tưởng mới mẻ và độc đáo, đồng thời luôn tìm tòi và khám phá những khía cạnh sâu sắc hơn của nghệ thuật. Hộ từng nói: "Văn chương không cần đến những người thợ khéo tay... Văn chương chỉ dung nạp được những người biết đào sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những cái gì chưa có" (Đời thừa). Đối với Hộ, nghệ thuật là trên hết. Nó mang lại cho anh ta mục đích và lý tưởng sống. Nhưng kể từ khi kết hôn, Hộ bắt đầu cảm thấy day dứt vì phải lo lắng cho vợ con. Anh ta phải kiếm tiền bằng cách viết những bài báo rẻ tiền, trái ngược với quan điểm trước đây của mình. Điều này khiến Hộ cảm thấy đau đớn và thất vọng.
Hộ là một người đàn ông đầy tình cảm và trách nhiệm. Khi Từ nhận lời làm vợ Hộ, cô ấy đã mang theo bé Hồng, con trai của mình. Hộ chấp nhận chăm sóc bé Hồng như con ruột của mình, thể hiện lòng bao dung và vị tha cao đẹp. Tuy nhiên, cuộc sống khó khăn vẫn tiếp tục đeo bám gia đình Hộ. Bé Hồng bị bệnh, khiến Hộ phải tiêu hết tiền dành dụm vào việc chữa trị cho con. Điều này khiến anh ta càng thêm tuyệt vọng và chán nản.
Trong lúc bế tắc, Hộ tìm đến rượu để giải sầu. Mỗi lần uống rượu, anh ta trở nên say mèm và chửi bới vợ con. Hành động này khiến Từ cảm thấy đau khổ và thất vọng, nhưng cô ấy vẫn cố gắng chịu đựng và an ủi chồng. Từ hiểu rõ nguyên nhân khiến Hộ trở nên như vậy và luôn mong muốn giúp đỡ anh ta vượt qua khó khăn.
Qua nhân vật Hộ, Nam Cao đã khắc họa thành công hình ảnh của một trí thức nghèo trong xã hội cũ. Họ là những người có tài năng và hoài bão lớn, nhưng lại bị cuộc sống khó khăn đẩy vào tình trạng bế tắc và tuyệt vọng. Nam Cao cũng phê phán chế độ phong kiến thối nát và bất công, đã đẩy người dân vào cảnh khốn cùng. Đồng thời, ông cũng bày tỏ niềm xót thương đối với những người tri thức có tài năng nhưng lại bị vùi dập bởi hoàn cảnh.
Đời thừa là một tác phẩm có giá trị hiện thực sâu sắc, phản ánh chân thực cuộc sống của tầng lớp trí thức tiểu tư sản trong xã hội cũ. Tác phẩm cũng thể hiện tấm lòng nhân ái của Nam Cao đối với những người cùng cảnh ngộ.