Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
23/04/2025
23/04/2025
Thúy HằngKhi 5 tuổi, tôi cứ nghĩ niềm hạnh phúc nhất đối với tôi thật đơn giản là được mặc đồng phục đến trường như các anh chị! Khi 10 tuổi, niềm hạnh phúc đó lại được thay đổi là khi được bố mẹ khen! Khi 15 tuổi, niềm hạnh phúc nó lại trở lên khác lạ khi ước mong được đỗ vào trường cấp 3 mơ ước! Và bây giờ 17 tuổi....tôi mới nghĩ: Vậy hạnh phúc trong tôi là gì?
Trong riêng mỗi chúng ta, ai cũng có một cuộc sống riêng, một niềm hạnh phúc riêng. Thế nhưng, tùy từng mỗi người mà hạnh phúc là khác nhau. Và ở mỗi một thời điểm, trong mọi hoàn cảnh, chúng ta lại có suy nghĩ riêng về hạnh phúc của mình. Liệu mình có đang hạnh phúc không? Mọi người xung quanh mình có đang được hạnh phúc không? Làm sao để được hạnh phúc? Tôi đã tự đặt ra trong bản thân những câu hỏi đó sau khi tham gia "Khóa tu mùa hè" - một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ trong cuộc đời của tôi từ bé đến giờ. Ngày ấy, khi kết thúc kì thi cấp 3, mẹ đã cho tôi tham gia một khóa tu mùa hè 7 ngày tại chùa Địa Tạng (Thanh Liêm - Hà Nam) với mục đích tôi học được nhiều điều hay, lẽ phải và cũng giải trí sau những ngày học hành căng thẳng. Ở đó, cùng các bạn ở khóa tu, chúng tôi đã học được rất nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống và về chính bản thân mình. Tôi đặc biệt nhớ đêm tâm thái "Gặp mẹ trong mơ" - ngày lễ tổ chức để những bạn trẻ bày tỏ lòng kính yêu, biết ơn đối với cha, mẹ - những đấng sinh thành cao quý. Hôm ấy, chúng tôi được nghe thầy kể về một câu chuyện, kể về người mẹ bị mù một bên mắt và đứa con trai. Đứa con ấy đã cảm thấy vô cùng xấu hổ và tủi nhục vì đôi mắt của mẹ, thường xuyên tỏ thái độ bất mãn khi mẹ không thể đem đến cho mình một cuộc sống hạnh phúc, sung túc, đầy đủ. Khi lớn lên, cậu bé ấy lên thành phố lập gia đình, để lại người mẹ già bơ vơ ở quê nhà, hàng tháng vẫn gửi tiền đều về cho mẹ nhưng không kém lấy một lời hỏi thăm. Và chỉ đến khi nhận tin dữ mẹ bị ốm nặng, cậu bé ấy mới vội trở về vội vã để thăm mẹ nhưng đã quá muộn. Người mẹ để lại cho cậu một bức thư, trong ấy có lời nói của mẹ: "đôi mắt mẹ mù để đem đến hạnh phúc sáng cho con. Mẹ yêu con". Và khi ấy, chàng trai mới nhận ra rằng, hóa ra hồi bé, vì nghịch ngợm mà cậu đã hỏng một bên mắt và mẹ đã hy sinh đi đôi mắt của mình để con trai có thể có một cuộc sống bình thường như bao đứa đồng trang lứa. Người mẹ ấy đã tần tảo, hy sinh cả cuộc đời nhưng tiếc thay, chỉ khi đến lúc ra đi thì đứa con mới vỡ òa nhận ra những tình yêu thương, hy sinh thầm lặng ấy. Đêm tâm thái kết thúc, xung quanh tôi chỉ toàn tiếng vỡ òa, khóc nấc lên của các bạn. Tôi nhận ra xung quanh tôi có biết bao người trải qua một cuộc sống thiếu vắng tình cảm gia đình, thế nhưng trong họ vẫn luôn tràn đầy sức sống, mạnh mẽ, lạc quan và giàu lòng yêu thương. Tôi nhận ra, có cha, có mẹ thật là hạnh phúc. Và tôi nhận ra hạnh phúc đôi khi thật đơn giả! Đêm tâm thái và khóa tu mùa hè quả thật là một trải nghiệm quý giá trong tôi. Nó khiến tôi trưởng thành hơn trong cuộc sống, biết yêu thương gia đình và người thân xung quanh, mạnh mẽ hơn để đương đầu với những khó khăn trong cuộc đời.
Tôi vẫn luôn cho rằng sẽ thật hạnh phúc nếu có được tất cả những gì mình muốn về vật chất, tinh thần, thỏa mãn tất cả những nhu cầu của bản thân cho đến khi....tôi thấy một đứa trẻ mỉm cười hạnh phúc trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Tôi cũng luôn nghĩ rằng tôi sẽ thật hạnh phúc chỉ khi tôi thành đạt, giàu có, được nhiều người ngưỡng mộ cho đến khi tôi thấy một người khiếm thị hát rong bên đường và mỉm cười hạnh phúc dù không ai đứng lại thưởng thức bản nhạc đó. Và tôi cũng từng nghĩ thật hạnh phúc biết bao nếu tôi có thể mang lại cho gia đình mình một cuộc sống sung túc, êm ấm hơn những gia đình khác cho đến khi....tôi thấy một nghệ sĩ dành cả tuổi trẻ của mình để đem lại tiếng cười cho những người xa lạ...Tôi chợt nhận ra: Phải chăng hạnh phúc trong tôi còn quá nhỏ bé?
Tôi biết rằng chúng ta sẽ chẳng thể áp đặt những quan điểm sống riêng tư của mình vào người khác. Thế nhưng, chúng ta hoàn toàn có thể soi chiếu quan niệm sống của người khác vào bản thân. Với tất cả những gì đã được trải qua, tôi nhận ra rằng hạnh phúc chỉ đơn giản là khi bạn đã được sống trên đời. Bởi được sinh ra, được chứng kiến những gì là tinh túy nhất trong cuộc đời này đã thực sự là một niềm hạnh phúc. Vì vậy, chúng ta phải sống cho thật cháy bỏng, hết mình với những niềm đam mê đang âm ỉ trong bản thân. Bạn không thể sống cuộc đời của kẻ khác mà hãy là chính mình. Cuộc đời chỉ thực sự có giá trị khi ta biết yêu thương bản thân, biết ơn mọi thứ xung quanh, trân trọng cuộc sống, khi bạn có ước mơ, có mục tiêu để phấn đấu. Chỉ nhiêu đấy thôi cũng đã đủ để làm ta hạnh phúc hơn bao người khác.
ko bt đúng ko
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời