13/05/2025
Dieu Ban
13/05/2025
như c ấy. thỏ ạ, theo dàn ý với bài xem nào
13/05/2025
PHÂN TÍCH TÁC PHẨM VĂN HỌC THEO DÀN Ý ĐÃ CHO
Mở bài:
Tuổi thơ mỗi người là một miền ký ức đầy màu sắc, và trong đó, quê hương luôn hiện lên với những hình ảnh giản dị, thân thương. Bài văn kể lại kỷ niệm của một bạn học sinh thành phố khi về quê thăm bà nội, là một tác phẩm giàu cảm xúc và chân thành, khắc họa tình cảm gia đình, tình quê hương da diết, sâu lắng.
Thân bài:
Luận điểm 1: Phân tích nhân vật “tôi”
Gọi tên chủ đề: Nhân vật "tôi" là trung tâm của câu chuyện, là người dẫn dắt toàn bộ dòng hồi tưởng về chuyến về quê thăm bà nội.
Tính cách, hoàn cảnh:
Là học sinh thành phố, có phần xa cách với cuộc sống quê lúc ban đầu (“Canh chua cho mi chín, nhạt lắm, lại hoi hoi…”).
Sau một thời gian sống ở quê, nhân vật dần thay đổi: trở nên gần gũi, yêu thương và gắn bó sâu sắc với bà nội và miền quê ấy.
Phân tích:
Nhân vật “tôi” dần trưởng thành qua những trải nghiệm nhỏ: bữa cơm giản dị, đêm trăng rằm, khoảnh khắc nhận ra vẻ đẹp yên bình nơi làng quê.
Biến chuyển tâm lý rõ rệt: từ sự xa lạ → cảm mến → rồi yêu thương, thấu hiểu sâu sắc giá trị của quê hương và người thân.
Chi tiết gây ấn tượng:
“Bà ơi! Trăng ở quê đẹp thật bà ạ!” – là câu nói đầy xúc động, thể hiện sự bừng tỉnh, vỡ oà trong nhận thức của nhân vật về vẻ đẹp và ý nghĩa của quê hương.
Thông điệp:
Tình cảm gia đình và quê hương là thứ nuôi dưỡng tâm hồn ta, dù ta ở đâu, lớn lên ra sao, thì ký ức ấy vẫn là điểm tựa không thể thay thế.
Luận điểm 2: Phân tích nghệ thuật và kết cấu
Ngôi kể:
Ngôi thứ nhất → tạo sự chân thực, gần gũi, giúp người đọc cảm nhận được rõ ràng những cảm xúc sâu kín bên trong nhân vật.
Cốt truyện:
Diễn biến theo dòng hồi tưởng: từ hiện tại nhớ về quá khứ.
Cách dẫn truyện tự nhiên, xen lẫn những đối thoại, cảm xúc thật khiến người đọc dễ đồng cảm.
Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
Không miêu tả cầu kỳ mà khắc họa qua hành động, lời nói và cảm xúc rất thực tế, đời thường.
Ngôn ngữ:
Mộc mạc, gần gũi, có sự phối hợp giữa lời kể và lời nhân vật, đặc biệt là giọng nói mang chất miền quê (“Mớ thế này, cháu ăn làm sao được!”).
Chi tiết ấn tượng:
Hình ảnh ánh trăng quê hương, lũy tre, ngôi nhà nhỏ,… gợi ra không gian làng quê yên bình, đẹp đẽ – biểu tượng cho ký ức tuổi thơ đẹp đẽ, mãi khắc ghi.
Giọng kể:
Đậm chất trữ tình, nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Có lúc pha chút hóm hỉnh, có lúc lại trầm buồn, xúc động.
Phương thức biểu đạt kết hợp:
Tự sự, miêu tả, biểu cảm → góp phần thể hiện nội dung một cách sinh động, lôi cuốn.
Kết bài:
Khẳng định lại: Tác phẩm là một lời nhắn gửi thầm lặng về tình cảm gia đình và quê hương – những giá trị luôn hiện hữu trong tim mỗi người.
Rút ra bài học:
Hãy trân trọng những giây phút bên người thân, đặc biệt là ông bà – những người lặng thầm dành cho ta tình yêu vô điều kiện.
Dù cuộc sống có thay đổi, quê hương luôn là gốc rễ tâm hồn mỗi người – nơi lưu giữ những gì đẹp đẽ và bình yên nhất.
còn j chx ưng bn bl chứ đừng đánh giá 1sao ạ
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời